Thơ ngây
TSQN – Trầm Tưởng, bút danh của Nguyễn Công Minh, một cây bút với những dòng thơ khá lãng mạn, rất đỗi dễ thương của tuổi học trò. Mặc dù hiện nay anh, một cựu hs CĐ 68/75, đã ở vào một độ tuổi không còn trẻ nữa nhưng đọc những dòng thơ sau đây chắc chắn bạn đọc vẫn cảm được cái tuổi thơ ngây, đáng yêu của thời hoa tím. Mời các bạn đọc thơ và chia sẻ cùng anh.
Tác giả: Trầm Tưởng – N.C.M
THƠ NGÂY
Thơ ngây em bước đến trường,
Thướt tha áo trắng trên đường mộng mơ.
Trời buồn, trời nhẹ buông tơ,
Cỏ cây nghe động, thẩn thờ bước chân.
TƯƠNG TƯ
Từ khi gởi nụ hôn đầu,
Trên đôi má thắm vương mầu ngây thơ.
Ta như thấm rượu mộng mơ,
Đêm sâu thao thức ngẩn ngơ bóng hình.
NHỚ BUỔI HẸN ĐẦU
Ta như bướm trắng dại khờ,
Lỡ hôn hoa đỏ bên bờ dậu thưa.
Gió nào vờn tóc em xưa,
Áo em thấp thoáng nắng trưa hẹn hò.
Nằm nhai cọng cỏ thơm tho,
Tiếng ai thánh thót gọi đò sang sông.
Môi kề môi- Lòng bên lòng,
Đã nghe xa tít mù trong hoang đường.
MỘNG ĐẦU
Em- con én liệng bên trời,
Ta- giang hồ cũng một đời viễn du.
Rừng nào kín lối thâm u,
Vàng bay chiếc lá chiều thu nghẹn ngào.
Đêm nào bừng giấc chiêm bao,
Hai năm rồi cũng vẫy chào hư không.
Đưa người theo nắng sang sông,
Mộng đầu chợt rụng như bông úa tàn.
**************************oooOooo*************************
Nguồn: Nguyễn Công Minh’s Email
Nhớ buổi tối nhà bạn
TSQN – Nhân dịp đọc thơ tình của Hùng Thảo trên trang nhà, Dã Quỳ bmt cũng gởi đến bạn đọc bài thơ dưới đây như là một kỷ niệm của thời còn đi học, mời các bạn ghé xem để nhớ lại cái thời xa xưa ấy.
Dã Quỳ bmt
Mình đến với nhau bằng café đen và âm nhạc
Ghi – ta thùng réo rắt tiếng solo
Bài “Let it be” của The Beatles thuở nào còn nhớ không? (Khoảng năm 1972)
Đêm càng khuya…
Trên căn gác nhỏ mùa hè có gió nồm miền duyên hải (Biển Quy Nhơn)
Thi thoảng có mưa rào reo trên mái tôn lúc to lúc nhỏ
Hòa âm cùng ghi – ta
Âm nhạc sao mà nhớ quá!
Ào ạt kỷ niệm ùa về…. mình chợt nhớ lại cái thời chiến tranh mà không hề sợ hãi.
Tuổi mới lớn lên vẫn cố thoát ra khỏi cái thời chiến ấy.
Chỉ lo học và trốn tìm trong âm nhạc
Ngoài kia tiếng đại bác hằng đêm…mặc xác cứ dội ầm ì
Còn bầu trời thành phố chiều chiều nhiều máy bay chiến đấu dọc ngang thay cho từng đàn chim di trú
Người ta thật vội vã…
Vậy mà…
Tuổi trẻ vẫn miệt mài đèn sách
Tuổi trẻ vẫn xuống đường đầy khí phách
Để làm nên một điều duy nhất
Phản chiến đòi hòa bình cho dân ta được tự do
Rồi tự do hiểu theo nghĩa nào?
Một câu hỏi lớn!
Buôn Ma Thuột mùa mưa, Tháng 6/2011.
Chuyện ngày xưa
TSQN – Nhân dịp hè 2011 một số bạn bè tayson12ab gặp mặt nhau tại quê hương, thành phố biển Quy Nhơn xinh đẹp. Bạn Nguyễn Minh Hùng (Thảo) đã gửi tặng taysonquynhon’s blog một chùm thơ gồm 3 bài mà bạn đã sáng tác trước 1975 và thuộc nằm lòng (Admin xin trích đăng qua Video Clip mà bạn Bửu Châu ghi lại được hôm 27/5/2011). Mời các bạn cùng đón đọc nhũng bài thơ xưa của tuổi học trò thơ mộng.
Thơ Hùng Thảo
TUỔI XUÂN ĐÁNH MẤT – 1974
Người đó vẫn còn đây
Sao ta mãi thế này
Cố quên đi dĩ vãng
Xóa bỏ một chuyện tình
Em đừng nhìn ta nữa
Giá buốt nửa hồn tôi
Tuổi xuân đánh mất rồi
Cuộc đời thôi ngó xuống
Ngày xưa tôi ước muốn
Mãi mãi có nhau thôi
Tình ngỡ rằng vẫn đẹp
Nhưng đời xóa tan đi
Tình ngỡ sẽ quên đi
Nhưng tình vẫn bận lòng
Mỗi chiều ta tơ tưởng
Người đó vẫn còn đây
**********0OOO0**********
NGÀY TRỞ VỀ – 1973
Anh trở lại tìm em đường phố cũ
Đã tiêu điều ôi lối nhỏ buồn hiu
Chuyện ngày xưa vương vấn dưới nắng chiều
Anh ngớ ngẩn thẩn thờ lê bước chậm
Anh trở lại tìm chút tình sưởi ấm
Theo thời gian đánh mất nó lâu rồi
Nhưng bao năm tình nhớ mãi không thôi
Cho khắc khoải từng đêm anh mỏi mệt
Anh trở lại như người từ cõi chết
Vắng nhau rồi cây đứng rũ buồn tênh
Cũng ngày xưa cuộc sống vẫn bồng bềnh
Vẫn mãi nhớ mãi thương người em nhỏ
Anh trở lại tình yêu vừa bỏ ngõ
Hận cuộc đời oán ghét cả trần gian
Muốn vung tay phá vỡ mộng thiên đàng
Cho thoi thóp đi dần vào địa ngục
**********0OOO0**********
TƯƠNG TƯ – 1973
Dáng ai in bóng đường dài
Phải chăng là dáng của người trong mơ
Ngập ngừng em bước ơ thờ
Hơi xiêu hơi vẹo nghiêng bờ vai xinh
Tóc mây ôm trọn dáng hình
Để anh ngớ ngẩn một mình trong đêm
Thế rồi giấc ngủ êm đềm
Tình trong mộng tưởng ngút ngàn bay cao
**********0OOO0**********
“Nếu kiếp sau qua không cưới được cô Tư mày, qua chèo ghe ra ngoài biển, nước dưng đầy qua chèo dzô” Ca dao nam bộ (Bạn Nguyễn Kim Sơn đọc thay lời kết).
Cô bé ngây thơ
TSQN – Bạn Đặng Ngọc Thành trở lại trang nhà với một bài thơ mực tím thật dễ thương. Tính đùa nghịch làm cho bài thơ thật hết sức vui nhộn, đáng yêu. Trân trọng gởi đến bạn đọc bài thơ học trò này.
Tác giả: Đặng Ngọc Thành
( Ngọc Thành viết để tặng cô bé ngây thơ )
Bé tôi bảo bé còn ngây thơ lắm
Hổng biết thương mà cũng hổng biết yêu
Nghe tôi kể chuyện tình yêu bé vội
Bịt hai tai miệng xua lẹ thôi thôi!
*****
Thôi đừng kể chuyện thương yêu gì nữa
Kể chuyện ma bé mới thích nghe cơ
Tôi liền kể chuyện về ma về quỷ
Ma hớp hồn các em bé ngây thơ
*****
Cứ đêm đến hồn hoang ma hiện hú
Trông thê lương khủng khiếp đến rợn người
Nhưng có lúc “ma” cũng buồn cũng giận
Nhớ người yêu “ma” ngồi khóc hu hu
*****
Nghe “ma” khóc bé tôi cười khúc khích
Ê xạo nghen, “ma” gì lại biết yêu
Tôi liền nói thật mà đâu có xạo
Hổng biết yêu sao “ma” khóc bé cười
*******************************************
“Hề hề ngây thơ mới là lạ! “
Nguồn: Đặng Ngọc Thành’s Email
Nhắn người tình cũ xưa – nay
TSQN – Bạn Cao Đình Thục (Huyện Phù Cát) cựu hs 12AB Trường Tây Sơn-Quy Nhơn, NK: 68/75 có gửi đến trang taysonquynhon một bài thơ chứa một mối tình thật lãng mạn của tuổi đôi mươi, ở một vùng quê có sông nước, có bụi tre làng, có ánh trăng tỏa xuống sân đình nơi diễn ra nhiều trò chơi dân gian của một thời niên thiếu… Rất vui được giới thiệu bài thơ này đến bạn đọc.
- Ảnh ST trên Google
Tác giả: Cao Đình Thục
Ngồi buồn nhớ các bạn, nhớ ngày xưa, viết mây dòng tự sự:
NHẮN NGƯỜI TÌNH CŨ XƯA-NAY
Quay về kỷ niệm ngày xưa
Nhớ dòng sông mát, nhớ trưa mùa hè.
Nhớ bao soi bắp bờ tre
Đã từng nuôi lớn, chở che đôi mình.
***
Nhớ đêm trăng sáng sân đình
Trò chơi cút kiếm, anh rình bắt em.
Ngày qua, tháng đến, năm thêm
Môi em mọng đỏ, từng đêm anh chờ.
***
Nhưng đời ai biết chữ ngờ
Tuổi xuân mười chín, đôi bờ chia hai.
Anh tìm lý tưởng – tương lai
Em chờ chẳng đặng, một mai lấy chồng.
***
Bây giờ đang độ tuổi ngông
Trong đêm say xĩn, anh mong em về.
Bóng em thấp thoáng, chân quê
Như ngày xưa ấy, chằng hề đổi thay.
***
Nhắn người tình cũ xưa- nay
Nhớ nhau ghi lại chuyện này hỡi em!
Nguồn: cdinhthuc@yahoo.com.vn với lời nhắn: “Mời các bạn học tayson12ab cho lời phản hồi”
Cô bé sún
TSQN – Bạn Đặng Ngọc Thành trở lại trang nhà với một bài thơ đã từng đăng trên Giai phẩm Vườn Hồng, lớp 9 – năm học: 1971 – 1972, trường trung học Tây Sơn Quy Nhơn. Qua bao thăng trầm, giai phẩm này hiện nay hầu như không còn ai lưu giữ. Tuy vậy, nhờ những mảnh ghép của kỷ niệm xưa thuở ấy mà Đặng Ngọc Thành đã cố gắng làm hồi sinh bài thơ học trò này, bài thơ của một thời hoa bướm. Mời bạn đọc ghé xem.
Tác giả: Đặng Ngọc Thành
Cô bé sún sún ơi anh bảo nhỏ
Bé cười đi cho anh thấy dễ thương
Đừng che nha uổng uổng một thiên đường
Duyên duyên dáng dễ thương thương trong đó
Ờ quên mất có che che ló ló
Bé tôi ơi sao sao có duyên ghê
Mai mốt kia rủi rủi có ra dìa
Nhớ bé sún sún ơi anh ngồi khóc
Bé tôi bảo thôi thôi đừng nói móc
Xấu như ma mà duyên dúng gì anh
Bé ra đường người gặp gặp chạy nhanh
Tôi bảo nhanh anh lấy đà chạy tới
Và như thế dường hồn như phơi phới
Bé tôi cười ôi ôi dễ thương ghê
Bé quê quê nên nhất nhất cứ thề
Chọc tui nữa đền đền cho mà biết
Nguồn: Đặng Ngọc Thành’s Email
Thu cao nguyên
Dã Quỳ bmt
Tặng Sơn Ca_Linh2000
Hắt hiu còn chút nắng vàng
Da trời khoác áo muộn màng vào thu
Gió heo may giấc ngủ bù
Ngàn mây hội tụ trên đồi thông xanh
Tiếng gà trưa, khách độc hành
Lắng nghe chim sẻ tranh giành gọi nhau
Biết mùa thu đến thật mau
Giang tay đón lá tàn theo thu vàng
Thu sang mười ngón tay đan
Vội trao ánh mắt chứa chan bao tình.
Buôn Ma Thuột – Tháng 8/2010
Chùm hoa phượng
Hoa Phượng đẹp mãi mãi trong lòng các học trò …..
Em mới hái tặng anh chùm hoa Phượng Bảo anh rằng tình nồng thắm đôi ta Mùa cốm hồng , dăm tháng nữa không xa Là lễ hỏi của nhà trai sắp xếp ! ***** Em e lệ, thẹn thùng trông càng đẹp Mẹ bảo ra chào hai họ gái, trai Anh ngồi nhìn em một cái nhìn dài Gớm nhìn em sao mà nhìn kỹ thế? ***** Chiếc răng khểnh làm nụ cười không tệ Đôi môi son dù em chẳng em trầu Cả tấm thân anh muốn ngắm giờ lâu Cho bõ những buổi chiều sao nhung nhớ! ***** Tháng mười đến, mùa cưới hỏi nở rộ Ngày đẹp trời nhà trai đến đón dâu Em tôi xinh bên cạnh chú rể “ngầu” Có tân học, nay mai làm thầy giáo! ***** Thời gian trôi, cả đàn con, đàn cháu Anh với em nay đã quá bảy mươi Vẫn yêu nhau, vẫn gắn bó, yêu đời Muôn hạnh phúc từ mùa hồng cốm đó! ***** Chùm hoa Phượng em trao, anh bỏ rọ Lâu ngày khô, nhưng vẫn lấy ra coi Cùng bài Thơ anh cũng đã học đòi Làm tặng em mở đầu mùa Phượng vĩ!
Mùa hoa Phượng 2010
Bút Xuân Trần Đình Ngọc
Có một chiều…
Trong năm học 1971 – 1972, Lớp 9 trung học tư thục Tây Sơn Quy Nhơn có ra mắt một giai phẩm có tên là Vườn Hồng dưới sự giúp đỡ của thầy Hồ Văn Bỗng. Bài thơ “Có một chiều…” của bạn Phan Thị Liên Hương sau đây được trích đăng lại trên taysonquynhon’s Blog qua trí nhớ của bạn Đặng Ngọc Thành (cựu thành viên BBT giai phẩm Vườn Hồng), vì hiện nay không còn bản nào được lưu giữ. Một số đoạn được viết thêm để tạo bố cục cho bài thơ kỷ niệm thuở học trò.
Phan Thị Liên Hương